Chu Thụy Nguyên

 

Chu Thụy Nguyên
Bóng Quê Chìm Khuất

Và lửa vườn trăng nhen đã lâu
Bờ khuya tơ liễu rụng bên cầu
Bao nhiêu trăng nữa đầy non nước?
Người biệt, người trông, mắt đã sâu

Bóng nhạn về non thắp lửa hương
Chuyển rung bờ bãi sóng xô cuồng
Nghe rưng rưng gió hồn oan thác
Vai mẹ gầy hơn gánh nước non.

Đã mấy mùa hoa trên cỏ biếc?
Em thôi thắt bím nụ hồng tươi
Đã nghe lịm tím đời con gái
Gió chướng nồm nam lệ tả tơi.

Ly khách buồn đi chẳng thấy về
Ly hương cách xứ nỗi lê thê
Nhìn con nước lớn, ròng trăn trở
Khuất mất đâu rồi hình bóng quê?…

Đến Cali Chợt
Gặp Lại Mùa Xuân

Nắng tàn, lửa nhạt
rừng the
Thâm sì môi tái
le te những chồi
Cỏ đêm
sương mặn chìa vôi
Nằm ôm mộng cũ
lăn trôi xuống đèo
Hây hồng
chỗ thắt đáy eo
Lửa liu riu cháy
xì xèo mộng du
Trí toan tạp niệm
rối mù
Đèn khêu bấc lụn
bóng phù du tan
Xa quê lâu
bỗng ngỡ ngàng
Nhìn xuân xứ lạ
bàng hoàng cúc mai….

Buổi Trưa Cợt Nhả

Trên bàn phím dương cầm
bóng trưa bỏ quên mình
khỏa thân trượt nhẹ cơn tỉnh say
húng hắng vùi giấc Blue buồn

Em vẫn muốn uống nốt ngụm Tango lơi lả
và cơn say buổi trưa
thật phù phiếm trượt khỏa bóng lên dương cầm
những nụ si

Đôi cánh xanh mù ảo ai vừa tung lên
những sợi khói giấc trưa
em thoái thác
về thôi kẻo muộn rồi

Cả tấm thân ngà ngọc
em đem khỏa trượt không còn níu nổi
đôi bờ phẩm hạnh
và em ơi! ta chỉ có Blue buồn.

Rót nữa đi!
hay em đã kịp đến bờ vực của một buổi trưa khác
ngoài tôi ra
ai? người đàn ông vẫn đi bên cạnh đời em

Về thôi! đã trễ lắm rồi
cú ngã vừa sóng sượt em chẳng nghe
tiếng dương cầm rung bắn lên
và bữa trưa đủ tang tóc. Sao em?…

Khi Khói Quyện Thơ Bay

Chợt cùng rừng. Lá hoài xếp muộn
Trầm mặc đêm. Mưa lũ đã cuồng
Ta nhặt nhạnh ta. Hài nhi lem luốc
Trời bên đường. Giông bão mưa tuôn

Sao cứ hỏi. Tìm gì mê mãi?
Câu thơ ngậm đùa. Đôi chút bâng quơ
Áo em tím. Hay cả trời bỗng tím
Lúc quay về. Lòng chặt dạ ngu ngơ

Ngẫm con chữ. Bay hình ảo bóng
Đồi không tên. Lòng cũng u minh
Đàn tích tịch. Hồ lô muội khói
Người đi rồi. Đi thật vô tình

Gió siêu độ. Lá hoa tịnh độ
Một rừng thu. Hay mỗi mình thu?
Leo lét lắm.Đường heo hút lạnh
Gần hết đời. Bỗng cám cảnh âm u

Lúp xúp bạc. Đầu trườn hung hản
Lầm bầm cuồng nộ. Khóc than van
Khói lên cao ngất. Thơ bay chữ
Rớt vần xuống biển. Sóng tan hoang…

Đến Cali Chợt
Gặp Lại Mùa Xuân

Nắng tàn, lửa nhạt
rừng the
Thâm sì môi tái
le te những chồi
Cỏ đêm
sương mặn chìa vôi
Nằm ôm mộng cũ
lăn trôi xuống đèo
Hây hồng
chỗ thắt đáy eo
Lửa liu riu cháy
xì xèo mộng du
Trí toan tạp niệm
rối mù
Đèn khêu bấc lụn
bóng phù du tan
Xa quê lâu
bỗng ngỡ ngàng
Nhìn xuân xứ lạ
bàng hoàng cúc mai….

Chu Thụy Nguyên