Trúc Thanh Tâm
Em Xa Ta,
Mắt Lệ Ướt Sài Gòn
Nắng di tản, đám mây đen ùa tới
Ta tạt vào quán lá cạnh đường xa
Cô chủ quán cũng hồng hồng đôi má
Ta thấy mình sống lại tuổi hăm ba !
Cũng quán lá, phải lòng cô gái Huế
Gia Định mưa, ta uống cốc xây chừng
Điếu capstan khói tan vào mộng
Ta nhớ đời, một vạt tóc ôm lưng !
Giờ muốn quên mà không quên được
Sáng đầy khói bụi, tối mưa nỉ non
Ngày ấy bên nhau vàng trăng mật
Em xa ta, mắt lệ ướt Sài Gòn !
Đời quanh quẩn trên từng cây số
Bến thời gian còn in dấu tàn phai
Hết chiến tranh mà chưa hết giặc
Trận giặc tình ta đánh cả đời trai !
Ngọt Ngào Tình Quê
Áo bà ba nét duyên thôn nữ
Muồi câu vọng cổ, lắc lẻo cầu tre
Nồi cơm sôi, nóc nhà lên sợi khói
Bìm bịp kêu con nước lớn về !
Vú sữa Cần Thơ, thơm nguồn sữa mẹ
Gừng cay, muối mặn nghĩa Bạc Liêu
Bình Thuỷ, Phong Điền mùa cam quýt
Vĩnh Châu, ngọt lịm nhãn hạt tiêu !
Khóm Bến Lức, mắt chờ mắt đợi
Má hồng đào, trái mận Trung Lương
Tiêu Hà Tiên, tình chàng ý thiếp
Mắm Châu Đốc, hương vị khó quên !
Than đước Cà Mau, ấm đời bếp lửa
Dừa Bến Tre, tươi mát phù sa
Nem Lai Vung, thuốc rê Cao Lãnh
Lụa Tân Châu, muôn thuở mượt mà !
Cua gạch son, luyến lưu Đất Mũi
Gạo Sóc Trăng, nước bạc Cái Côn
Ghé ăn hải sản, miền Rạch Giá
Thăm làng bè cá, miệt Long Xuyên !
Món đồng rùa, rắn… về Ngã Bảy
Mềm môi, từng múi bưởi Ô Môn
Canh chua, nước mắm hòn Phú Quốc
Nhâm nhi cùng rượu đế Trà Ôn !
Hãy biết ơn những gì ta đang có
Đất nuôi người, người giữ đất bao dung
Tiếng ru, nhịp võng đưa kẽo kẹt
Mỗi nhịp tim rung, nhớ cội nguồn !