Thái Bạch Vân

thacc81i-bacca3ch-van

Giữa Dòng Hư Ảo

Sao cứ mãi mê tìm tuyệt đối
Để bao lần hụt hẫng riêng mang,
Có gì đâu mãnh đời hư huyễn
Mà phải mang nặng cả tâm cang.

Buổi mai hồng reo vui tở mở
Với bình minh ngời rạng ánh quang,
Bỗng mấy chốc tà dương bao phủ
Chiều cô tịch giữa cảnh hôn hòang

Mộng cũng thế và thực cũng thế
Giữa ta bà hạc vắng lầu hoang*
Nụ cười buồn trôi theo gíó cuốn
Bàn tay nào níu giữ thời gian

Trăng sao như cười đùa giễu cợt
Thấy những gì sau vết sao băng?
Phải chăng lời rì rầm khấn nguyện
Thế nhân thôi trói buộc nhọc nhằn

Bể mênh mông ôm dòng hư ảo
Sóng xô trào biển lệ nhân gian
Cho một ngày vui khi tận thế
Xóa sạch đi” xe cát dã tràng”…. …

*Lầu Hoàng Hac hoang liêu khi
Hac vàng đã bay đi
(trong Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hịệu )

Nụ Cười Buồn

Lệ buồn ơi hãy cứ rơi mau
Tuôn trào đi trút bớt mạch sầu
Trong sâu lắng , trôi về cổ mộ
Để đàn ai vuốt dịu cơn đau

Đêm giá lạnh, đèn hiu hắt bóng
Tiếng gió ru nhạc khúc tiêu dao
Bên nụ cười buồn, Anh ,muôn thuở
Lời thì thầm ấm áp gữi trao

Anh ở đây chờ em suốt kiếp
Cứ về như thuở mới quen nhau
Dù dòng đời lắm điều nghiệt ngã
Gió quay chiều xoáy lốc lên cao

Nín đi em, cơn sầu bão nổi
Cho tình em trân qúy ngọt ngào
Và thời gian tròn xoay miên viễn
Hạnh phúc tràn cỗ mộ xưa sau

Bờ Xa

Tàu theo nước mù khơi
Bước chân nào phiêu lãng
Con tim nào chơi vơi
Bóng mây chùng viễn xứ

Gọi biển , biển xa vời
Gọi bờ, bờ cách biệt
Gọi gió , gió cuối trời
Gọi người, người câm nín

Hải giác phủ sương mờ
Phưong nao tìm bến đỗ
Chuỗi ngày dài chơ vơ
Nghe tim chừng thổn thức

Đèn khuya lặng lẽ chờ
Mơ màng trong thinhvắng
Nghe đêm buồn dệt thơ
Nghe tình sầu cô tịch

Tiếng còi tàu trong mơ
Tiếng rì rào sóng vỗ
Trăng vàng treo lững lơ
Lời thì thầm cõi nhớ

Đèn tàu ai mé bờ…?

Ngộ Cố Nhân

Khúc khuỷu tương giang mấy phiến sầu
Ai ngồi ngửa mặt hứng mưa ngâu
Người đi… mỏi đợi bên thềm vắng
Lắng tiềng lạc rung vọng bên cầu

Cô đơn một cõi nhìn trăng khuyết
Chếch chếch rèm khuya bóng khuê lâu
Núi trắng quanh co triền mây trắng
Nhành liễu cam lồ ngộ cố nhân

Ngày tháng trôi trôi dòng miên viễn
Vó câu rong ruổi lạc lối về
Cuộc tình vô khứ đâu bến đợi
Tương Giang cuồn cuộn sóng lê thê

Có phải tình xa thiên niên tuế
Và cả tình sầu vạn kiếp mê?!
Hac vàng đâu tá , chàng Thôi Hiệu?!
Hoàng lâu rêu phủ cạn ước thề

Mây Tím

nhớmãi mùa thu nắng chẳng say,
ngập ngừng mây tím thoáng baybay.
cùng ai sánh bước Ðồi Sim Tím,
đắm đuối hồn hoa mộng cuối ngày.

mây tím vương vương lượn nẻo trời,
tình ta nhưvẫn mãi chơi vơi.
hương yêu phong kín, tình chan chứa,
chuỗi mộng long lanh quá tuyệt vời.

chênh chếch tà dương giọt nắng mơ,
hoàng hôn mâytím dệt ngàn thơ.
màu sim tím ngắt, đàn nâng phím,
Trỗi khúc nhạc tình đẹp ước mơ.

mây tím giăng giăng tím cảtrời,
tình ta vương vấn mãi người ơi!
hoa sim tím ngắt màu thương nhớ,
lắng… bước chân ai vọng dưới đồi…

Thái Bạch Vân