Nguyễn Cát Đông
Chuyện Con Cá Đuối
Ở Huyện Lấp Vò
Về phương Nam
Ta về phương Nam
Vượt biển Đông trùng trùng sóng dữ
Nào, tất cả hãy cùng ta tống tửu
Phương Nam hề
Ta về phương Nam
Ta cả đời bể ngạn dung thân
Hơn nửa kiếp vào ra xó bếp
Biển cả thì mênh mông mà chí ta thì hẹp
Nên tủi phận mình giá áo túi cơm
Chén rượu đầu từ biệt vợ con
Chén thứ hai chia tay bè bạn
Nào, tất cả, hãy cùng ta uống cạn
Trăm phần trăm, xả láng, trăm phần trăm
Về phương Nam
Ta về phương Nam
Chẳng ôm mộng Kinh Kha thích khách Tần Hoàng
Cũng chẳng phải trượng phu trượng phen gì ráo trọi
Ta chỉ là kẻ hèn mọn muôn năm
Nhưng ta về phương Nam
Làm thằng mõ phương Nam
Theo biển mặn về nơi bãi thấp
Theo sóng dữ mang về tin dữ
Về phương Nam
Ta báo bão phương Nam
Phương Nam hề, phương Nam
Đất màu mỡ rờn xanh ngọn lúa
Phù sa ngọt rồng bay chín cửa
Đã ngàn năm vun đắp một cơ đồ
Ta thật hài lòng làm kẻ thất cơ
Người cứ lưới ta đi để thấy ta là giặc
Để thấy nước mặn từ đầu nguồn bể Bắc
Đã về đây xâm lấn một cơ đồ
Người ngư phủ đồng bằng quần vải áo thô
Người có thấy người đang vào trận chiến
Sông rạch miền Nam phải đâu là biển
Hà cớ chi nước mặn tràn bờ
Nam quốc sơn hà Nam Đế cư
Vang trên sóng lời xưa truyền hịch
Nay nước mặn tràn vào kinh rạch
Đâu khác gì giặc dữ năm xưa
Ta thật hài lòng để làm kẻ thất cơ
Thất cơ, hề, thất cơ !
Lỡ vận, hề, lần này ta không lỡ vận.
(Tin báo chí: Cuối năm 1999, một con cá đuối, loại cá chỉ sống ở nước mặn, bị mắc lưới ỏ huyện Lấp Vò, Đồng Tháp, là vùng nước ngọt. Tai họa: nước biển đã tràn vào đồng ruộng miền Nam.)
Nắng Xưa
nắng từ cuối dãy hành lang
nắng qua cửa lớp, nắng quàng tóc em
lòng tôi nắng cũng vừa lên
nắng lau mắt ướt, nắng mềm áo tơ
trong tôi con nắng bây giờ
cũng là nắng cũ Cần Thơ thưở nào
Mưa Cũ
tan trường không áo che mưa
để phai má thắm, để mờ nét môi
nầy tim tôi với tình tôi
hãy che mưa gió suốt đời nhe em
cơn mưa buổi đó còn nguyên
em còn nguyên đứng bên thềm ướt mưa
Đường Tim
theo em mấy chục con đường
em loanh quanh lượn phố phường đông vui
một con đường giữa tim tôi
sao em không chịu dạo chơi một vòng?
Trăng
dù em là Nguyệt hay trăng
ngàn năm em vẫn là Hằng Nga tôi
cao sang em ngựï cõi trời
tôi tên tục tử suốt đời say trăng
Liên Khúc Trường Xưa
Khúc Lạ Trường
Nghe sao lạ những ngói vôi
lạ em giữa lớp
lạ tôi giữa trường
Hạt mưa nào rớt qua đường
hay tôi mắt ướt giữa sương khói chiều
Khúc Lạ Lớp
Em trong cửa lớp nhìn ra
Ta ngoài cửa lớp thấy ta một thời
những thầy
những bạn
những tôi
những cơn mộng cũ
ngồi nơi góc nào?
Khúc Thầy Cũ
vẵng nghe tiếng trống trường thành
với câu chinh phụ còn quanh chỗ ngồi
Người xưa?
Người đã đi rồi!
Còn đây tiếng phấn nhẹ rơi giữa ngày
Khúc Người Trên Bến Lỡ
Người đi như sáo qua sông,
như con nước lớn nước ròng ngược xuôi
Tôi trên bến lỡ một đời
làm thân lá mục lạc trôi giữa dòng
Nguyễn Cát Đông