Hoa thời gian

lăng xăng gần hết một đời
như con lật đật đứng ngồi không yên
một hôm chợt thấy ngoài hiên
cánh phù dung vẫn còn nguyên trên cành

chiều hôm sóng vỗ mơ màng
nhấp nhô bến cũ nhịp nhàng bờ xưa
ta ngồi đợi mấy mùa mưa
mà nụ hôn vẫn còn chưa nẩy mầm

lênh đênh chiếc lá giữa dòng
theo con nước lớn nước ròng về xuôi
ta ngồi tiếc mãi khôn nguôi
nghĩ thương chiếc lá vàng rơi cuối mùa

cồn lau chiều gió đong đưa
đôi bờ bên nắng bên mưa cũng buồn
dắt nhau về lại cội nguồn
nằm nghe tiếng trống vô thường điểm canh.

Nguyễn Đức Nhơn

Bão lòng

chiều nay gió cuốn mây trôi
tiễn anh mưa giăng đầy trời
bồi hồi tim em rét buốt
tiễn anh buồn lắm anh ơi!

chiều nay gió cuốn mây trôi
tiễn anh mưa giăng đầy trời
lệ sầu hoen trên khóe mắt
tiễn anh buồn đến chơi vơi

anh ơi em trở về
lòng buồn hắt hiu não nề
đường chiều mưa giăng kín lối
bước chân buồn kéo lê thê

anh ơi! mùa thu đã chết
lệ sầu ướt thấm đôi mi
lạnh lùng bên em gối chiếc
nghe thương từng bước anh đi

đèn khuya leo lét bên nôi
ru con, em ru bồi hồi
ngoài hiên mưa rơi tí tách
nhớ anh lệ thấm trên môi.

Nguyễn Đức Nhơn