Phù Sa Lộc

Trạch Gầm

Câu Hát Sum Vầy

Ai hát chi điệu lý qua cầu
Cho lắt lẻo trái tim tôi nồng cháy
Con nước chảy cuộn mình con nước chảy
Nhớ thương em tôi nở tím nhánh lục bình

Ai hát chi “con vịt chết chìm”
Thương tiếc quá tôi “thò tay xuống vớt”
Tôi đâu sợ “lìm kìm”nó” “cắn”
Bởi thương em tôi chấp nhận vết thương này

Bởi thương em muồng trổ hoa vàng
Mùa xanh lá bướm làng xô đậu
Tôi ru tôi điệu hát cũ càng
” Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương

Ai hát chi “tưới gốc ngô đồng”
Thương em quá áo lồng trong gió
Thương em quá tôi thầm đưa mắt ngó
Để đêm đêm mộng cứ no đầy

Hát đi em câu hát sum vầy
Mùa Xuân đến rợp trời gió chướng
Tôi mở hết tấm lòng sung sướng
Đón em về hát khúc tình chung .

Chiều Không
* Tặng Tần Ê Loan

Đến Sa Pa gặp Ê Loan
Dọc đường phố núi ngàn thông xanh rì
Nhẹ nhàng em bước chân đi
Dù che mái tóc xuân thì mướt đen
Mưa sương ươn ướt má em
Rượu ngô ấm nóng hồng thêm môi hồng
Xin em một nụ hôn nồng
Em cười e thẹn bảo không được rồi
Nếu hôn sẽ nhớ anh thôi
Mà không cưới được tim đời nát tan
Vì mai kẻ Bắc người Nam
Đường xa thăm thẳm nhớ thương mỏi mòn
***
Với em một buổi chiều vàng
Với em một buổi chiều ngàn năm yêu.

Sapa

Buổi chiều vừa đến Sa Pa
Rừng xanh núi thẫm thung xa mây mù
Lưng đồi xanh lúa xanh su
Xanh em tóc trễ vai dù che nghiêng
Dốc dài phố núi mưa xuyên
Hàng sa mu đứng lặng yên bên đường
Tắt ngày vang tiếng chuông ngân
Đèn đêm hắt bóng vàng hong chợ tình
Khèn bè thê thiết thanh âm
Mấy cô sơn nữ H’Mông nhịp nhàng
Váy xòe bung nở hoa ban
Tàn đêm góc phố bâng khuâng núi đồi
Chỉ còn tôi với tôi thôi
Cô đơn bóng lẻ mồ côi dặm đường.

Hạnh Phúc
Buồn Ngắn Ngủi

Em khổ quá còn ta quá khổ
Đời bấp bênh như hai nhánh lục bình
Ta gặp gỡ vài hôm thôi, ngắn ngủi
Hạnh phúc buồn vơ vẩn nhân sinh

Hãy trút bỏ phiền đau trên bờ tuyệt địa
Trái tim trong hòa với biển muôn trùng
Hãy như sóng muôn đời ca hát
Những khi vui, kể cả khi buồn

Hãy như núi cô đơn trầm mặc
Kiêu hãnh đương đầu với những cuồng phong
Vì chúng ta sinh ra để sống
Như núi kia ta hãy tin ở chân mình

Hãy như trăng lững lờ soi bóng
Thả chút tình lãng mạn với hồ Đông
Trăng một bóng thêm bóng mình một bóng
Lung linh buồn hư ảo xa xăm

Em khổ quá còn ta quá khổ
Soi đời nhau biến khổ thành vui
Hạnh phúc buồn dù là ngắn ngủi
Vẫn là hoa tươi suốt quãng đời!

Phù Sa Lộc