Nỗi buồn thiên thu

em ngồi, tôi đứng nhìn nhau
buồn vui lẫn lộn lần tao ngộ này
em ngồi, tôi đứng nhìn mây
tóc em xõa, tóc tôi bay ngược trời

gió mùa khói lộng mù khơi
nhấp nhô bờ mộng chiều rơi giọt buồn
bên bờ liễu phủ mờ sương
bóng em khuất, bóng tà dương nhạt màu

ngồi nhìn con nước trôi mau
trái tim rỉ máu còn đau trong mình
mấy mùa sương khói qua nhanh
cuộc từ ly ắt sẽ thành thiên thu!

tóc mây đen, trắng hai màu
tôi ôm mộng thuở ban đầu mà vui
chiều nay tháng Chín mùa vơi
se se ngọn bấc à ơi giọng hò…

dòng sông, bến nước, con đò
tiếng ai còn vọng bên bờ liễu buông
ráng trời nhuộm đỏ chiều hôm
trắng hoa bờ giậu cánh chuồn chuồn bay

mịt mùng bóng nhạn chân mây
nghìn thu ắt nỗi buồn này khôn nguôi!

Nguyễn Đức Nhơn