Bướm trắng

em về gió lộng tóc bay
mùa hoa vàng mộng nở đầy lối xưa
dáng gầy tà áo đong đưa
giọt sương chiều muộn cũng vừa vỡ tan
dòng êm, con nước mơ màng
gió lay bờ mộng, hai hàng liễu buông
sắc trời nhuộm đỏ chiều hôm
trắng hoa bờ giậu cánh chuồn chuồn bay
em về có ở lại đây?
tôi gieo mộng giữa ban ngày mà vui
ra ngồi giữa đám vòi voi
trắng hoa, trắng cả lòng tôi giữa trời
em về rồi lại đi thôi!
bỏ sau lưng một vành môi hững hờ
tôi ngồi dệt nốt bài thơ
hóa con bướm trắng nằm mơ ban ngày!

Nguyễn Đức Nhơn

1 2