Vũ Tiến Lập

V_Tin_Lp

Tĩnh Lặng

vị đắng sửng sốt trên đầu lưỡi
thơm mùi chờ đợi
kiếm mãi không tìm ra dấu tích
ngoài tên người mờ sâu trên mặt đá
chỗ về như gió tàn đông giẫy dụa
đôi lúc muốn thỏa đáng một điều gì
ngoài xa khơi đời sống
những hạt giống chưa hứa hẹn
mùa xuân đã luống
chúng ta đều thật có
thật cả trong mơ
đôi khi ngờ vực
nỗi nhớ rụng rơi

Xuân Luống

mưa biệt giam những ngày đầu hạ
nhớ nhũng cơn bão rớt
đất cũ qua ba chục năm
mưa giông vẫn tồn tại
hình ảnh cũ đã không còn
thời gian trừu tượng
gang tấc chiêm bao
thiên thu vẫn hẹn

Vô Ký

căng tình lên mùa đông
mưa lũ lượt xâu xé
chiêu hàng tháng giêng bộc nỗi khó
độc dược vừa vỡ cay bờ môi
mặc khách giữa triều âm trùng điệp
mùi hương quỷ mỵ
thủy thần nào giam giữ
sóng chết cuối bờ mang nặng mưa
đêm nay mùa trăng gầy bất hạnh
đại dương động tình phút thiên thu
về đâu biển sao vừa thắp ngọn
chỗ an nhiên là ở cuối ga tầu
đừng nuối tiếc đôi bàn tay quá nhỏ
khi tiếng cười rạn vỡ ánh tinh vân
em vẫn là
ta cố đợi
bóng từ nhan bàng bạc
dù ngày mai vô ký

Vũ Tiến Lập