Trần Văn Sơn
Hồi Sinh
Gặp gỡ vài lần kẻ lạ người quen
Bên cốc cà phê bên ly rượu đế
Mái dột cột xiêu hẩm hiu bàn ghế
Bạn tả tơi ta rách nát ngậm ngùi
Gánh hỗn mang hề thân thế chôn vùi
Lủi thủi ven đời giả vờ câm điếc
Kẻ lạ người quen khóc ta vắt kiệt
Khô máu tim thành phế liệu trần gian
Gặp gỡ vài lần kẻ lạ người quen
Hiểu sao thấu cội nguồn sông và núi
Núi và sông gieo mầm cây tội lỗi
Hạt nhân sinh mê muội giấc mơ người
Khánh kiệt niềm tin thất lạc nụ cười
Sông bỏ núi non xa dần nguồn cội
Kẻ lạ người quen khóc ta phản bội
Quên rừng sâu làm đom đóm thiêu thân
Gặp gỡ vài lần hẹn gặp trăm năm
Hiểu sao thấu chuyện ba ngàn thế giới
Thế giới quẩn quanh người lui kẻ tới
Lớp vong thân lớp mạt vận khốn cùng
Thế giới quẩn quanh mạch suối nguồn sông
Hiểu chưa thấu bóng trăng vờn bóng nước
Hiểu chưa thấu ra sao ngày tận tuyệt
Phút hồi sinh tìm chốn cũ quay về