Lan Đàm
Uống Đi Em
“ Người ơi buồn lắm mà không khóc
Mà vẫn cười qua chén rượu đầy
Nguyễn Bính, Hành Phương Nam)
Uống đi em, này ly rượu đỏ
Men rồi say, tựa sẵn vai anh
Ừ đất khách xuân hoa cũng nở
Đàn bướm quen vội vã đầu cành
Uống đi em, thêm hồng chút má
Buồn mà chi, quê cũ mù khơi
Đã xanh ngọc thủy tiên xứ lạ
Và ngoài kia sương xuống trắng trời
Uống đi em, vơi sầu lưu lạc
Chiều lênh đênh đầy những âm xưa
Nghe đồng vọng kinh cầu man mác
Khói trầm vương, nhớ mấy cho vừa
Uống đi em, ấm bờ môi lạnh
Tháng giao mùa đêm sớm sang canh
Trăng huyền hoặc ôm vườn hiu quạnh
Sao ngại ngùng, cứ dựa lòng anh.
BRIGHTON
Nắng vừa nhạt, biển đăm chiêu,
Ta ngồi phòng lạnh nhìn chiều phôi pha.
Cà phê đen sánh tách ngà,
Thấy mênh mang chút quê xa, xứ người.
PHILLIP ISLAND
Chờ chim đêm bỏ trùng khơi,
Ta nghe trong sóng nghìn lời thiết tha.
Bãi khuya cát xám nhạt nhòa,
Hàng dương buồn, ngỡ ngày xưa đợi người.
GOLD COAST
Gió cuồng, biển nộ, sầu rơi,
Em buông tóc xõa, đầy trời mây bay.
Cát nào lọt nửa kẽ tay,
Thèm nụ hôn để mai này nhớ nhau.
BẠT
Thì đâu biển cũng một màu,
Nơi ta sao đã nương dâu xanh rì.
Vọng Cố Nhân
Từ ta lên núi tìm quên lãng,
Chiều vẫn hoàng hôn vọng cố nhân.
Vách núi cổ tùng sương chĩu nặng,
Thơ buồn, lều cỏ nến phân vân
Rừng thu phong nhuốm mầu quan tái,
Suối vắng mây trôi lạc nửa đời.
Lối mục cỏ lan bờ hoa dại,
Ngại ngùng bước sợ nát vàng rơi.
Chiếu chăn tưởng ngát hương ngọc nữ,
Đắng giọt rượu khuya, đêm ngẩn ngơ.
Chênh chếch song thưa vầng trăng cũ,
Gọi đàn, lạnh tiếng vạc bơ vơ.
Thủy Tiên 5 (Em Về)
Em về, Xuân vội vàng theo,
Vườn tôi từ đó lặng heo may buồn.
Em thơm, hương động hoàng hôn,
Đêm tôi, lục bát gọi hồn hoa tiên.
Em về, tỉnh giấc cô miên,
Liêu trai tôi, thoáng dáng hiền nghìn xưa.
Thủy Tiên 4 (Hàm Tiếu)
Ừ em về phân vân,
Ngập ngừng xanh ngọc nụ.
Tay ngà vừa ân cần,
Nâng niu tìm dáng cũ.
Ừ, thôi về cùng xuân,
Đã vàng hoa đầy ngõ.
Thủy Tiên 3 (Xuân Muộn)
Bụi trần lỡ vướng gót Tiên,
Thôi về, dù muộn, với miền đã yêu.
Lá xanh ngọc, nụ diễm kiều,
Tay người nâng giấc, ấm chiều cuối xuân.
Thủy Tiên (Em 2)
Nguời yêu, em bỏ cõi trời,
Mong manh cánh ngọc giữa đời phù vân.
Trắng trong, vàng nhụy ân cần,
Yêu người, em nhuốm bụi trần, thảnh thơi.
Thủy Tiên (Em 1)
Em xanh lá ngọc kiêu sa,
Mong manh cánh nhỏ nuột nà, vàng rơi.
Mùa sang em bước xuống đời,
Sắc hương đài các cho người ngẩn ngơ.
Khi Em Về
Em về, gió ngẩn ngơ theo,
Vườn tôi đầu hạ chợt heo may đầy.
Cuối ngày phố núi giăng mây,
Áo mong manh, dáng buồn gầy bước xiêu.
Em về, quạnh vắng thêm chiều,
Tôi ngây ngô đếm trăm điều nhớ quên.
Cồn ngực nhỏ ấm giữa đêm,
Gối chăn thơm, má môi mềm hương đưa…
Em về, trăng lạnh song thưa,
Tôi nghêu ngao đợi đời thừa tháng năm.
Lan Đàm