Lâm Hảo Dũng
Khi Qua Khu F Bidong
Dĩ vãng buồn vui chuyện nhớ quên
(Chiều trên biển vắng bước âm thầm)
Đâu hay thấp thoáng đồi tôn giáo
Sương mỏng mơ hồ kỷ niệm xanh
Gío thổi hồn ai lạc đến đây
Nghe trong tâm thức rất lưu đày
Những hàng thông đứng ru ngày tháng
Sóng vỗ ngàn năm sầu kín tay
Em của tôi mùa thu rất xa
(Bidong làm một kẻ không nhà)
Núi cao cây vẫn xanh màu lá
Cát vẫn u hoài hạt tiễn đưa
Dốc khuỷu đồi cao hàng mộ dựng
Những người giữ đất không quê hương
Một đêm nào đó trăng đưa lối
Ai hát tình ca ngủ dọc đường
Khu trại hoang vu nắng ngập ngừng
(Thấy trong sum họp có chia tan)
Sầu tôi chạy suốt vùng hoang đảo
Ngùi nhớ “longhouse” đổ bóng tàn
Và trong qúa khứ không tên tuổi
Đời sống quay đều những nhánh đau
Có khi vết cắt chưa hàn gắn
Lại mở mênh mang biển cát sầu…
Gởi Ngọ Pleiku
Một sáng đưa em vào bệnh viện
Trời cao mây tím hay mây đen ?
Tường im có những hành lang tối
Tôi đến bao giờ tôi mất em ?.
Không nói gì nhau tay nắm tay
(Bàn tay chắc chắn rất hao gầy)
Mũi kim là vết dao oan nghiệt
Em cố cười tôi nghe đắng cay
Ảnh chụp hình trong nhánh phổi đau
Chút màu hy vọng rất xanh xao
Ngồi nghe giọt máu âm thầm chảy
Hàng ghế trơ nghiêng mặt phẳng sầu
Tuổi trẻ sao sa rụng cuối trời
Buồn tung mái tóc để đùa vui
Thản nhiên trên bước đường sinh tử
Em dịu dàng như mãi có tôi
Trên khuôn mặt ấy tôi nhìn thấy
Những núi rừng xưa cây ngủ quên
Khi gío gọi chiều buông cửa tối
Sương đầm chắc lạnh đáy hồn em?
Đường về hôm nay đường thênh thang!?
Đường ngày mai đường ôm nắng vàng?
Đường tôi em buồn ôi mênh mang
Đường tương lai quay vòng xe tang…
Gợi Nhớ Về Châu Đốc
em khóc dòng sông khóc nước sông
ta đi sầu ngát tận trong lòng
nhớ trăng đầu núi trăng đông nội
và những mùa trăng sông Cửu Long
em ở bên kia trời cách biệt
mắt buồn vây kín núi Sam xa
ta như lữ khách không nhà cửa
ngủ đậu trên chùa mỗi tháng ba
em khóc dòng sông đó phải không
ngàn năm vẫn nhớ má em hồng
vẫn yêu đường đá miền Châu Phú
những chuyến đò đêm nước ngược dòng
bởi ta lười biếng làm sao thấy
em đẹp như là hoa hướng dương
vu vơ em hát hay ta hát
mà tóc tung bay rất ngập ngừng
em khóc dòng sông đó phải không
đêm mơ về thấy chín con rồng
vẫy đuôi trên nóc Tây An Tự
đón hội Long Hoa một tối rằm
ta nhớ một đời riêng để nhớ
những mùa trăng cũ bạn hiền xưa
Cồn Tiên bên quán ngồi châm thuôc
rượu ngất ngây hồn vị tiễn đưa
Lâm Hảo Dũng