Hải Phương
Biết Đâu Cỏ Úa
Sắc Màu Nguyên Ngôn
đêm qua
ngựa laị quay về
biết đâu
hí lộng
trong khe sương mù .
có nghe
động vỡ thiên thu
biết đâu
nước chảy
tồn lưu qua cầu .
có nhìn
biêng biếc biển dâu
biết đâu
cỏ úa sắc màu
nguyên ngôn .
mai sau
miền thảo nguyên non
còn mong
nhịp vó
khua mòn
dặm khuya .
Châu Thổ Em
Ngân Nga Trời Phú Lục
1.
Bữa sinh nhật lá
Trên rừng
Mình ta uống cạn
Ly mừng biển ca.
Nhìn em dòng suối
Ngân nga
Em không áo mặc
Nõn tà lụa bay.
Thiên nhiên
Đậu trên cành cây
Nắng hong mùi tóc
Mềm mây vai trần.
2.
Ngấn trăng
Treo lửng lưng thềm
Em ngồi xe mộng
Rớt mềm vai đêm.
Vòng quay
Tròn nhánh sông êm
Ta khuya lơ gọi biển em
Dậy thì.
Này em
Rừng nõn tơ khi
Lá say ngát khúc trầm thi
Ngân dài.
3.
Em từ châu thổ bán khai
Bước ra lúa trỗ
Đồng Nai sông Hồng.
Em từ chín cửa Cửu Long
Bước ra phú lục
Phiêu bồng thơ ta.
Mùa xuân
Em bước chân ra
Một thiên thu với rộng tà áo bay.
Mà Ở Trong Em
Biển Xôn Xao
Lúng Liếng Mùa Tình Gió Biếc
Ở chỗ cỏ cây và em
xanh mát ngọc trong thơ
rịn ứa sắc màu
lúng liếng biển.
Ở chỗ cát và em
trong ta có biển
biển một đời ai đâu thấu được
trong mê cung mềm mại sóng thời gian
vỗ nhịp.
Ở chỗ nham thạch
và rừng
em vỡ òa xôn xao luống biển
ta vời vợi nắng mưa
trầm tích con tim cố xứ.
Ở chỗ ta sinh ra có biển
buổi đi về ta giấu biển
chút buồn riêng
con sóng nhỏ sao lao lung quá vậy.
Ở chỗ ta về
có ai nói gì với biển
sao con sóng vỗ về chi vời vợi (màu trăng)
biển có biết không
một đời ta đi đâu tới hết
ở chỗ em riêng
gió biếc mùa tình
ở chỗ em riêng
quê nhà dòng sông nhỏ quạnh hiu
ở chỗ em riêng
con suối chảy miên man hai bờ đá cuội
… mà rào rạt
biển ở trong em
biển ở trong ta
vời vợi (đời nhau)
Ở chỗ ta về
có ai nói gì với biển
sao màu trăng xanh hò hẹn với hư không
em gìn giữ ta trong mê cung mềm mại thời gian cô lữ.
Ở chỗ ta đi
ở chỗ ta về với biển
ở chỗ nào ta cũng lênh đênh
mà ở trong em biển xôn xao lúng liếng mùa tình gió biếc.
…Mà Ở Trong Em Biển Xôn Xao Lúng Liếng Mùa Tình Gió Biếc.
Con Sóng Vỗ Cuồng Điên
Đau Luống Biển
Vịnh em
biển sóng nhọn
bứng rễ khu rừng nguyên khai bật gốc
ta dứng trơ trọi
khản lời gió
trôi lữ hành đêm
biệt dạng.
Vịnh em
ghềnh đá vỡ vụn
con sóng trào lên cuộn
dưới chân hành trang hư không
ta biệt tích
đêm phục chế bầu trời ý niệm
ngân nga giọt xanh
xa lắng.
Vịnh em
nắng cổ tích chứa chan
mưa quê nhà vời vợi
rỏ hồn ta giọt máu thầm
như nỗi hy vọng tuyệt vọng
còn luân lưu
chẳng nỡ tận tiệt.
Vịnh em
bố cục buổi chiều lặng câm tím
con hải âu táo tác
tìm lại đường bay hôm qua
nền trời xám lạnh vỗ cánh
ta hòa âm cuộc hành trình cô độc
trên tang trống hoàng hôn lục điệp
phố khuya vỗ nhẹ
vỗ nhẹ (bước chân quen đôi guốc mộc.)
Vịnh em
thơ mọc từ vòm nhánh
chân trời thả xuống
vòng cánh tay mê lộ tròn êm ái
lấp lánh tinh cầu em
tìm về
đôi khi cõi lòng riêng rất lạ.
Vịnh em
sao khi ta về
cõi lòng riêng rất lạ
sao khi ta đi
ở nơi dòng sông không ngừng lại
Con Sóng Vỗ Cuồng Điên Đau Luống Biển
Chân Dung
Mùa Xuân Và Biển
tóc xao vừa độ nắng hanh
gió hiu hiu đủ phiêu bồng mái hiên
liềm trăng lục bát nghe thèm
trầm hương cỏ mượt môi em dậy thì
nét mày vẽ một đường thi
tuyệt chiêu em nước cờ đi qua thành
mềm môi cắn một lằn ranh
nụ hôn vỡ vụn tan nhanh miếng sầu
thắp lòng tĩnh lặng trước sau
đường cong biển dội trộn màu chân dung
bỗng dưng lại bỗng không dưng
bỗng dưng bỗng nữa lưng chừng nhớ em
mở trang vô tự ra xem
thấy trong lá biếc biển đêm dịu dàng
Châu Thổ Em
Ngân Nga Trời Phú Lục
* Tặng Trương Vũ
1.
Bữa sinh nhật lá
Trên rừng
Mình ta uống cạn
Ly mừng biển ca.
Nhìn em dòng suối
Ngân nga
Em không áo mặc
Nõn tà lụa bay.
Thiên nhiên
Đậu trên cành cây
Nắng hong mùi tóc
Mềm mây vai trần.
2.
Ngấn trăng
Treo lửng lưng thềm
Em ngồi xe mộng
Rớt mềm vai đêm.
Vòng quay
Tròn nhánh sông êm
Ta khuya lơ gọi biển em
Dậy thì.
Này em
Rừng nõn tơ khi
Lá say ngát khúc trầm thi
Ngân dài.
3.
Em từ châu thổ bán khai
Bước ra lúa trỗ
Đồng Nai sông Hồng.
Em từ chín cửa Cửu Long
Bước ra phú lục
Phiêu bồng thơ ta.
Mùa xuân
Em bước chân ra
Một thiên thu với rộng tà áo bay. (1)
Guốc Con Gái Bước
Vui Hè Phố Xưa
Rũ em
chiều xuống phố chơi
ly cà phê đợi
giọt rơi
đêm dài.
Rũ em
xuống phố sớm mai
áo con gái mỏng
nắng cài
gió thưa.
Rũ em
chiều xuống phố xưa
mái hiên chờ tạnh
cơn mưa
thì về.
Rũ em
ngày xuống phố nghe
guốc con gái bước
vui hè
phố xưa.
Lục Bát Cho Queen
Queen ơi
ta thưởng thức
em
bên trên
bên dưới
hai bên
bên nào
cả hồn xác
trộn chiêm bao
cả xưa
sau nữa
lạc vào thiên thu .
Bởi vì
trời đã sương mù
đất ơi
đất hẹn
trùng tu địa đàng .
Một ngày
nhật thực sáng trăng
thơ ta nguyệt thực
đêm vàng
hồng nhan .
Queen ơi
ta ở với nàng
một thiên thu với
rộn ràng
đời nhau .
Bức tranh tươi rói
sắc màu
là hồn biển đã
ruộng dâu
xanh rì .
Mùa Thu Hoa Vàng
Cho Queen
chúa nhật này trẫm không đến được
khanh có buồn lên mắt lên môi
trời nắng phía hiên trường nội trú
có hanh vàng lên mái tóc rẽ đường ngôi
xin mượn hồn thu cho hoa cúc nở
cốc nước đầy làm giếng mắt trong
cần chút thời gian kết khung cửa sổ
cho hoa vàng cho hoa vàng cùng thi sĩ yêu nhau
chúa nhật này anh không đến được
xin đừng buồn mái tóc úp vô
mùa thu năm ni hoa vàng hơn trước
trời cho anh làm thi sĩ hát bi bô
lại muốn giận hờn anh nữa đó sao
để nhớ để thương mái tóc úp vào
làm con gái vô tình thường kiêu hãnh
thả xuân thì thời tiết mỏng bay cao
thôi để mai này anh sẽ đến
năm ngón tay làm một dòng sông
năm dòng sông xuôi về một bến
xuôi về xuôi về một ngả biển mênh mông
thôi để mai này anh đến
anh đến rồi hờn giận cũng như không
chúa nhật này trẫm không đến được
khanh có buồn lên mắt lên môi
mùa thu năm ni hoa vàng hơn trước
khanh làm hoàng hậu không lên ngôi
Hải Phươn