Lục bát 4 câu
Cầm nhầm
Em về phố xá reo cười
Tưởng đâu em đã thành người phương xa
Nhớ mùa mận mới đơm hoa
Em quên cài cổng… bị ta cầm nhầm!…
Hình như
sáu mươi, ừ! cũng hơi già
cho nên ta cứ nhìn ta – lắc đầu
sáng nay tỉa lại bộ râu
hình như ta vẫn còn ngầu như xưa (!?)
Tiếng đàn
trên sông Hương
trăng tàn, bến Ngự mù sương
nửa đêm nghe tiếng dòng Hương trở mình
bao nhiêu nước, bao nhiêu tình
đàn ai, trổi khúc nam bình nỉ non
Mái tóc
thôi đừng soi nữa lược gương
thôi đừng rẽ nữa con đường phù du
đẹp như con nước mùa thu
trăm năm rồi cũng rối bù em ơi!
Khóc Hạng Võ
ngoảnh nhìn một dải giang sơn
anh hùng mạt lộ đêm trường lệ rơi
đem lòng trắc ẩn vì ai
dòng Ô Giang vẫn còn lai láng tình!
Khóc Trụ Vương
khói in mù Trích tinh lầu
ngoảnh nhìn khanh tướng công hầu là ai?
lạnh lùng áo mão cân đai
thức lâu mới biết đêm dài lạnh tanh.
Khóc Châu U Vương
cạn lòng nhau mới là duyên
nửa đêm nổi lửa Cam tuyền vì ai
tiếng cười vang chín từng mây
bốn phương dậy sóng còn say giấc nồng!
Nguyễn Đức Nhơn