Nhớ quê
Chiều lên buồn nhớ quê hương
Nhớ con dốc nhỏ em thường thường qua
Nhớ vầng ráng nắng chiều pha
Nhớ đàn cò trắng bay, và nhớ em.
Chiều lên con phố im lìm
Bỗng dưng nhớ tiếng chim bìm bịp kêu
Bỗng dưng nhớ buổi cơm chiều
Dưới giàn hoa lý gió dìu dịu đưa
Chiều lên ngồi ngó vu vơ
Ngó con dốc nhỏ nằm chờ xe qua
Bỗng rưng rức nhớ quê nhà
Nhớ bầy đom đóm lập lòe đêm đông
Chiều lên ngồi nhớ hương đồng
Nhớ bờ tre tiếng chim còng cọc kêu
Nhớ đêm nghe tiếng sáo diều
Nhớ hàng so đũa lá đìu hiu rơi.
Nguyễn Đức Nhơn