Huế, em và tôi
tôi đến đây giữa mùa hoa phượng nở
nên sân trường vẫn đẹp mãi trong tôi
thành phố Huế sớm mưa chiều nắng
đò sông Hương vừa ngủ vừa trôi
có những buổi hoàng hôn êm ả
tôi thẫn thờ trên bến Vân lâu
nhớ thương ai câu hò vĩ dậm
thuyền ai kia tách bến về đâu?
em có biết ngoài kia vùng lửa đạn
ngày mai này tôi phải ra đi
thành phố Huế lắm mưa nhiều nắng
che dùm tôi mái tóc xuân thì
tôi ra đi không hẹn ngày trở lại
em học trò áo trắng có yên vui?
tôi cũng học trò như em – ngày ấy
nhưng xa rồi em bé nhỏ tôi ơi!
tôi là lính với chiến trường bom đạn
em học trò với nét đẹp văn chương
em nhớ nhé, viết dùm tôi đoạn cuối
với cuộc tình tôi – một thuở yêu đương!
Nguyễn Đức Nhơn